"Đó là chuyện của sau này."
Sở Hiên không hề để ý. Mỗi một loài vật mới sinh ra, một giống mới có thể làm hại khắp nơi cũng phải chục năm sau. Anh ta không phải người tốt chuyên làm việc thiện, tại sao phải ngăn cản? Sau này chúng làm hại ai thì để kẻ đó diệt đi.
Sở Hiên bất mãn cười méo mó, nhìn vẻ mặt trầm tĩnh phảng phất sự lạnh lùng của Tô Tô rồi đột nhiên hỏi:
"Cô nói gì nhỉ? Kiến chúa muốn giao phối với mọi giống đực? Đám thuộc hạ của tôi bị bắt đi giao phối với kiến chúa?"
"Nhìn chung chắc là thế."
Tô Tô nhướn mày nhìn mấy người đàn ông bên cạnh Sở Hiên run rẩy, tự dưng khép đùi lại nhìn nhau. Sở Hiên nhìn Tô Tô lại hỏi:
"Vậy ý của cô là có thể những người đó còn sống vì… họ còn phải phối giống với kiến chúa, phối đến khi cạn kiệt sức lực mới thôi?"