Yêu Nghiệt đóng cửa lại, không để ý nói, "Tối qua ta và cô ấy ngủ cùng một giường, vậy ngươi nói xem ta là ai?"
Diệp Tinh Trạch cũng nản rồi, sư thúc lại làm cái gì đây? Sao lại giấu một tên Yêu Nghiệt trong phòng chứ?
Hay là sư thúc cậu thích tên này rồi?
Nhiều năm như vậy vẫn không chịu thừa nhận đám đàn ông kia, là vì không thèm nhan sắc của người ta chăng?
"Tôi không tin! Tôi muốn gặp sư thúc!"
Diệp Tinh Trạch hung hăng trừng Yêu Nghiệt một cái, bước tới cửa phòng ngủ, nhưng lại bị Yêu Nghiệt giữ lại.
"Này, thả tôi ra, dựa vào đâu mà không cho tôi gặp sư thúc... Ưm ưm!"
"Thành thật đứng đợi, đừng có làm ồn."
Diệp Tinh Trạch, "Hừ!"
Ỷ vào khuôn mặt đẹp mà câu dẫn sư thúc cậu, nhiều lắm chỉ là con vịt thôi! Lại còn học chú Tư Sở Gia mặc cổ trang, làm như mình có phong độ lắm! Diệp Tinh Trạch càng mắng càng tức. Bởi vì cậu mắng đi mắng lại, sau đó lại phát hiện mình mắng có chút...