Nghĩ lại cũng đúng, một gia đình tốt đẹp như vậy, nói tan vỡ là tan vỡ luôn... Tôi tin rằng bây giờ Thường Thái đang rất hối hận, nếu như lúc đó không xúc động như vậy thì bây giờ kết quả đã không thế này.
Nếu anh ta có thể tin Thu Cúc một lần, thì chắc những người sau này cũng sẽ không phải chết... Có lẽ đây chính là ý trời!
Cuối cùng dưới sự đưa qua đẩy lại của Tiểu Vương, giá thống nhất là mười bảy vạn rưỡi. Mặc dù Lý Đồng Quý không thoải mái lắm nhưng cũng đồng ý bán nhà cho chúng tôi, vì lúc này anh ta không còn muốn dính dáng chút nào đến ngôi nhà đó nữa.
Sau khi hoàn thành các thủ tục, cầm tờ chứng nhận nhà đất trên đó ghi rõ tên của tôi và Đinh Nhất. Điều đáng ăn mừng hơn nữa là nhà này trước đây chỉ là nhà ở nông thôn, không thể mua bán, sau này thôn dần bị chia sâu vào trong thành phố, nên toàn bộ thôn trở thành một phần của thành phố, lúc này mới giao dịch được đất đai.