Sau khi đấu tranh tư tưởng, Thường Thái nhìn tủ chứa đồ trong bếp, chỗ này có thể đựng vừa cả hai cái xác kia. Thế là anh ta tranh thủ lúc thi thể chưa cứng lại, cuộn xác Thu Cúc lại bỏ vào, thêm thi thể nhỏ bé của Nam Nam thì đúng vừa khít.
Trước đây Thường Thái làm thợ hồ, toàn bộ trang trí trong nông trang cũng là tự tay làm, anh ta lấy nửa bao xi măng lấp đầy tủ, sau đó còn lát gạch men ra bên ngoài, nhìn từ bên ngoài, không ai biết trước kia ở đó có một ngăn tủ.
Tôi đứng trước ngăn tủ bị xi măng bịt kín, tâm trạng phức tạp. Vừa vui vì có thể tiếp tục dùng chuyện này ép giá, lại vừa thấy thương xót cho hai mẹ con này…
Đinh Nhất thấy tôi đứng mãi không ra nên đi vào xem, trông tôi cau mày nhìn chằm chằm mặt đá cẩm thạch.
"Thế nào? Dưới này có gì à?" Đinh Nhất hỏi nhỏ.
Đúng là không ai hiểu tôi bằng Đinh Nhất, tôi nói với anh ta: "Gọi chú Lê vào đây giúp tôi!"