Ầm ầm ầm ầm!
Tu vi của lão già bị phong tỏa, làm sao chống cự được Trương Huyền, bởi vậy, lão chỉ có thể chịu đựng bị đánh, chẳng mấy chốc cả người đã sưng vù hết cả lên.
"Ta muốn giết ngươi..."
Lão mang Vô Hồn Kim Nhân tới đây, là muốn chữa trị bệnh tật. Kết quả lại bị đánh thành như vậy. Lão không thể tiếp tục kiềm chế được nữa, hàm răng nghiến "ken két", hai mắt đỏ ngầu.
"Giết ta? Không phải là ngươi muốn mượn tay ta, giết chết lão sao? Vì sao lại muốn giết ta?"
Trương Huyền mỉm cười, nhìn qua với vẻ mặt thản nhiên.
"Ngươi nói cái gì? Ta... ta không hiểu!"
Nghe hắn nói như thế, lão già lập tức tỏ ra bối rối, nhưng cũng che giấu lại ngay.
"Không biết? Đã chạy ra cướp xác người khác, còn muốn diệt trừ linh hồn người ta... Vậy mà còn nói với ta là không biết?"
Khóe miệng Trương Huyền cong lên.
"Cướp xác?"