Đòi sờ vợ tôi ngay trước mặt tôi? Còn bảo tôi đỡ dậy…
Dù có là Danh Sư, cũng không thể sỉ nhục tôi như vậy chứ!
Lăng Thiên Vũ siết chặt nắm đấm, nghiến răng ken két, trông như sắp nổi điên đến nơi.
Tôn Cường đứng bên cạnh nghe vậy cũng suýt té xỉu.
Không hổ là lão gia, bá đạo quá đi mất!
Bảo chồng người ta đỡ vợ dậy cho ông sờ…
Đường đường là Danh Sư, muốn bao nhiêu phụ nữ mà chả có, không ngờ lão gia lại khoái cái món này. Xem ra, sau này mình nên giấu vợ mình kĩ hơn mới được.
Đương nhiên, với điều kiện nếu đó là vợ của mình…
"Thôi được rồi, với tình hình của bà ấy, vẫn không nên đỡ dậy thì hơn, để tự ta đến sờ vậy!"
Trương Huyền hoàn toàn không trông thấy biểu hiện của hai người kia, bởi nãy giờ còn bận nhìn đăm đăm người phụ nữ đoan trang đang nằm trên cáng. Ra lệnh một câu mà chẳng thấy ai ừ hử, hắn liền vội vàng xua tay.