Dưới ánh hoàng hôn, trong công viên gió chiều hiu hiu thổi.
Phó Thời Khâm nắm chặt trong tay một chiếc kẹo bông cắn dở, kể lại tất cả những chuyện từ sau khi bọn họ chia tay, chuyện đám cưới ở Thụy Sĩ của Phó Hàn Tranh và Cố Vi Vi, một số chuyện xảy ra trong nhà và những truyện thú vị trong công việc.
Nhưng không hề đề cập đến nỗi nhớ mong cô da diết mà anh đã trải qua trong khoảng thời gian đó.
Bởi anh hiểu rất rõ, với mối quan hệ của họ hiện giờ những chuyện đó không nên đề cập đến.
Sau khi nghe anh kể tất cả mọi chuyện, Lăng Hiểu vừa đùa nghịch chiếc kẹo trong tay vừa nói:
"Phó Thời Khâm, anh thay đổi nhiều quá."
" Thay đổi?" Phó Thời Khâm ngẩn ngơ, hỏi: "Thay đổi ở chỗ nào?"
Anh đâu có thay đổi gì, anh vẫn yêu cô nhiều như vậy, nếu có thay đổi thì có chăng là càng yêu cô nhiều hơn mà thôi.
"Ừm khó nói rõ lắm, nhưng có lẽ là không còn căng tràn sức sống như ngày trước nữa." Lăng Hiểu nói.