Một hôn lễ long trọng liền biến thành một trò hề.
Mạnh Như Nhã và Tần Lãng không tiếp tục lộ diện để đi mời rượu nữa, chỉ có ông cụ Tần và bà Tần chống cái mặt già để tiếp đón khách khứa.
Nhưng ngay cả những lời chúc mừng của quan khách, rơi vào tai họ cũng biến thành những lời châm chọc.
Khó khăn lắm tiệc cưới mới kết thúc, hai người lớn của nhà họ Tần đi vào phòng nghỉ.
Vốn dĩ bà Tần biết Mạnh Như Nhã mang trong mình cốt nhục của nhà họ Tần, cũng rất vừa lòng với cô ta. Con trai thích cô ta, hơn nữa lại còn có cháu trai, Mạnh Như Nhã lại rất biết cách dỗ cho bọn họ vui nên bà cho rằng đây chính là mối lương duyên trời cho.
Nhưng hôm nay mọi chuyện ầm ĩ thế này, mọi hảo cảm dành cho cô ta đều bay sạch.
"Như Nhã, có phải cô nên cho chúng tôi một lời giải thích về chuyện hôm nay không?"
Vì chuyện tai tiếng này của cô ta mà mặt mũi của nhà họ Tần bọn họ đều đã mất hết.
"Mẹ, chuyện này..."