Hà Trì nhìn bóng lưng của Phó Hàn Tranh, âm thầm cảm thấy may mắn vì mình đã bảo vệ được mạng sống cho vợ anh.
Nếu không, thật đúng là phải xin lỗi anh, dù sao nhiều năm như thế, đây là lần đầu tiên Phó Hàn Tranh cầu xin anh ta giúp đỡ.
Để Phó Hàn Tranh nhìn thấy cô vợ yêu của mình trúng đạn ngã trước mặt mình, tính mạng lại trong tình trạng ngàn cân treo sợi tóc, chỉ sợ còn thống khổ hơn việc anh bị trúng một viên đạn này.
Trước kia, bởi vì nhà họ Phó có sản nghiệp liên quan đến quân sự, có một băng nhóm buôn bán súng ống đạn dược ở nước ngoài đã ám sát anh, anh đã từng bị thương rất nghiêm trọng, nhưng khi đó anh ta cũng không thấy Phó Hàn Tranh sợ hãi và đau đớn như hôm nay.
Người anh yêu sâu sắc đến tận cốt tủy lại bị thương ở trước mặt anh, đây không phải là muốn mạng của anh sao.
Phó Hàn Tranh không nói nữa, bình tĩnh đứng bên cạnh bàn phẫu thuật, nắm chặt bàn tay lạnh buốt của Cố Vi Vi.