Cố Vi Vi không nhớ rõ Anthony Gustav là ai, cho nên không quan tâm đến việc Phó Hàn Tranh ném hoa đi.
Trên đường trở về, Phó Hàn Tranh nghĩ đến Anthony Gustav, sắc mặt anh đen lại.
Anh ta sai người đến đây tặng hoa, Anthony Gustav rõ ràng biết hai người bọn họ đang ở Rome, hơn nữa còn biết bọn họ ăn cơm, tản bộ ở đây, anh ta nhất định đang cho người âm thầm chú ý đến hành động của bọn họ.
Tặng hoa thì tặng hoa, lại còn honey?
Đó là vợ của anh, anh ta có thể gọi là honey à?
Về đến chung cư, Cố Vi Vi nhìn gương mặt u ám của anh, kỳ quái hỏi.
"Cái người tặng hoa kia, không phải là người yêu cũ của em chứ?"
Nếu chỉ là fan, anh sẽ tức giận thành bộ dạng này sao?
"Không phải, anh ta chỉ là một tên thần kinh thích làm phiền người khác thôi." Phó Hàn Tranh hít một hơi thật sâu, điều chỉnh lại tâm trạng của mình.
Loại người mà ngay cả tình địch cũng không phải, anh không cần thiết phải ăn giấm.
Cố Vi Vi ôm eo anh, bất mãn nói.