Phó Hàn Tranh nhìn cô thật sự có chút mệt mỏi, ngoan ngoãn đi tắm một mình.
Cố Vi Vi chờ anh đi ra mới đi tắm, thay áo ngủ rồi nghỉ ngơi.
Phó Hàn Tranh theo thói quen ôm cô vào lòng, không nổi lên suy nghĩ muốn lăn giường.
"Ngày mai có thời gian hẹn hò không?"
Gần đây bởi vì công việc, cộng thêm quay chương trình "Tôi và vợ của tôi" nên bọn họ không có nhiều thời gian hẹn hò.
Bây giờ thật vất vả mới quay xong, ngày mai cũng có chút thời gian rảnh.
Cố Vi Vi suy nghĩ một chút: "Ngày mai phải chơi cùng Hữu Hữu và Điềm Điềm, hôm nay ra cửa quá lâu."
"Lại cùng bọn nhỏ." Phó Hàn Tranh than thở.
Hai nhóc con này thật sự khiến anh vừa yêu vừa hận, lúc làm nũng với anh gọi cha rất đáng yêu, nhưng lại cướp vợ anh mà không thể có ý kiến nên rất tức giận.
Cố Vi Vi nghiêng đầu nhìn vẻ mặt mất mát của anh:
"Ngày mai đi, trưa mai em đến công ty tìm anh, nếu anh rảnh rỗi thì chúng ta cùng ăn cơm trưa, sau đó chờ anh tan làm."