Một giờ sau, Nguyên Sóc lái xe tới nhà hàng đã đặt trước.
Bởi vì vốn dĩ là nhà hàng riêng, hơn nữa thuộc danh nghĩa của Phó Thời Khâm, dặn dò qua nên cũng chỉ đón tiếp bọn họ, cho nên mặc kệ là an toàn hay riêng tư đều làm vô cùng tốt.
Nguyên Sóc dừng xe liền nhìn thấy chiếc xe đỗ ở bên cạnh, bật cười nói.
"Xem ra ông ấy đã sớm tới rồi."
Phó Hàn Tranh và Cố Vi Vi mỗi người bế một đứa bé xuống xe, cùng nhau vào nhà hàng.
Kaman Dolan vẫn luôn ở trong nhà hàng uống trà đợi, nghe thấy bên ngoài có tiếng người nói chuyện, đứng dậy liền nhìn thấy Nguyên Sóc và Nguyên Mộng cùng đi tới, đi đằng sau bọn họ chính là Phó Hàn Tranh và Cố Vi Vi đang bế hai đứa con.
"Mọi người tới rồi." Giọng điệu của ông bất giác có chút run rẩy nghẹn ngào.
"Chào ông." Cố Vi Vi bế Điềm Điềm chào hỏi một tiếng.
Phó Hàn Tranh bế Hữu Hữu, lịch sự bắt tay.
"Xin lỗi, hai đứa bé ra cửa có chút chậm trễ nên tới muộn."