Châu Giang Thịnh Cảnh, biệt thự số 7.
Ban đêm, Phó Hàn Tranh làm hạ sốt bằng vật lý cho đứa bé nhiều lần, mãi đến sau nửa đêm đo nhiệt độ, xác định cô bé hạ sốt mới ngồi xuống mép giường nhắm mắt nghỉ ngơi.
Sáng sớm Cố Vi Vi tỉnh lại, lại sờ sờ trán Điềm Điềm, phát hiện không sốt nữa mới nhẹ nhàng thở ra.
Vừa nâng mắt lên liền nhìn thấy người dựa vào đầu giường ngủ.
Lại nhìn thấy mép giường đặt một chậu nước và khăn lông, nghĩ đến tối hôm qua là anh vẫn luôn hạ sốt bằng vật lý cho đứa bé.
Bảo là đến hỗ trợ chăm đứa bé, kết quả một buổi tối chăm sóc đứa bé chỉ có mỗi mình Phó Hàn Tranh.
Nghĩ như vậy, trong lòng cô hơi áy náy.
Cô nhìn con gái đã tỉnh dậy, đứng dậy xuống giường vòng quay bên kia giường, kéo chăn đắp cho Phó Hàn Tranh, mới trở về bế Điềm Điềm đã tỉnh ngủ ra phòng khách.
Chân trước cô mới bế đứa bé đi ra ngoài, đằng sau Phó Hàn Tranh liền mở mắt.