"Cậu…" Carman Dorrance cắn răng nhịn xuống cơn giận.
Hiện tại đứa nhỏ của Vi Vi đang ở trong tay anh ta, ông thật đúng là không dám mạo hiểm.
Không thể không nói, lần này Cố Tư Đình suy nghĩ rất chu đáo.
Anh ta đã sớm đưa mẹ và ông nội rời đi, nơi này chỉ có một mình anh ta, cho dù là vì Vi Vi hay là vì con của cô, bọn họ đều không thể làm gì được anh ta.
Hiện tại không biết đứa nhỏ kia đang ở nơi nào, bọn họ ra tay với anh ta, không biết đứa nhỏ kia sẽ gặp phải thương tổn gì.
"Matthew, thu súng lại." Nguyên Sóc nói.
Matthew liếc thoáng qua Carman Dorrance, thấy ông gật đầu, Matthew bất đắc dĩ thu súng lại.
Nguyên Sóc biết ở lại chỗ này nói thêm gì nữa cũng đều vô dụng, cho nên anh ta dứt khoát nói với Carman Dorrance.
"Chúng ta đi thôi."
Hiện tại đứa nhỏ của Vi Vi đang ở trong tay Cố Tư Đình, ở chỗ này, bọn họ căn bản không thể làm gì được anh ta.