"Chị em mình đâu cần phải khách sáo với nhau."
Nguyên Mộng bỏ quần áo vào lại trong túi, sau đó còn giúp cô cất vào trong phòng thay đồ.
Hai người vừa thu dọn xong, đám người Phó Hàn Tranh tan làm trở về.
Cố Vi Vi nghe được tiếng chuông điện thoại di động của mình vang lên, có Phó Thời Khâm và Phó Thời Dịch chơi cùng hai đứa nhỏ, cô liền đứng dậy nghe điện thoại.
Điện thoại là của Lạc Thiên Thiên đang ở trong bệnh viện gọi đến:
"Vi Vi, ngày mai cậu có thời gian đến đây không?"
"Trưa mai tớ qua đó." Cố Vi Vi đồng ý, nghe thấy giọng điệu của cô ấy không giống với bình thường, cô hỏi:
"Sao thế?"
"Cha mẹ tớ không thích Cổ Vân Triệt, hai người bọn họ không cho anh ấy vào phòng bệnh, ở Thủ Đô, anh ấy lại không có chỗ nào để đi. Tớ muốn nhờ cậu giúp đỡ." Lạc Thiên Thiên nhỏ giọng nói.
Cố Vi Vi bật cười, an ủi.