Cố Vi Vi khẽ mím môi cười, kề sát vào mặt anh hôn một cái rồi mới quay đầu tìm áo ngủ để thay cho hai đứa trẻ.
Hai nhóc con kia nghịch nước trong bồn tắm, trêu chọc nhau vừa cười vừa hò hét, phòng tắm tràn ngập âm thanh non nớt, đáng yêu ấm áp khiến cho người ta thoải mái.
Cô tắm cho hai đứa trẻ cùng một lúc, quấn mỗi đứa trong một chiếc khăn tắm, rồi dắt về phòng mặc quần áo cho chúng.
Thế nhưng vừa lên giường, hai nhóc con mũm mĩm kia lại bò khắp giường, cô lại phải vội vàng túm từng đứa lại, mặc tã cho chúng.
Phó Hàn Tranh dỗ hai đứa trẻ ngủ giúp cô, khẽ nói:
"Có chút chuyện công việc, anh vào phòng sách nhé."
Nói xong, môi cô nhẹ nhàng cong lên một chút.
"Đừng làm quá muộn." Cố Vi Vi nhắc nhở.
Cho dù công việc có bận rộn đi nữa, sau khi về nhà, lúc nào anh cũng sẽ ở cùng cô và con mấy tiếng, giúp cô trông nom con ngủ rồi mới đi xử lý việc còn sót lại.