Đế Đô, nhà họ Lạc.
Từ sau ngày Phó Hàn Tranh tới tìm Lạc Thiên Thiên đó, đã rất nhiều ngày rồi cô không dám chủ động liên lạc với Cổ Vân Triệt.
Một lần rồi lại một lần lật danh bạ ra, nhưng không có dũng khí kết nối điện thoại, ở trên Wechat gõ một đoạn chữ dài nhưng cuối cùng lại xóa bỏ từng chữ từng chữ.
Lời nói của Phó Hàn Tranh đã khiến cô ý thức một cách rõ ràng rằng, Cổ Vân Triệt là nhân vật không đơn giản cỡ nào, thật ra vào ngày bọn họ gặp nhau, cô đã biết ngay anh ta là một kẻ nguy hiểm.
Chỉ có điều, bởi vì ân cứu mạng cô không để ý đến điểm này.
Hơn nữa, biết rất rõ anh ta là một nhân vật nguy hiểm, nhưng cô lại không có cách nào ngừng nhớ anh ta từng giây từng phút.
Một ngày vô số lần lướt danh bạ đến dòng số điện thoại của anh ta, muốn gọi điện thoại hỏi anh ta rất nhiều chuyện, nhưng ngẫm lại lại từ bỏ.
Lấy quan hệ của bọn họ, cho dù cô hỏi ra thành lời, anh ta cũng không có khả năng nói cho cô biết.