Phó Thời Khâm đưa tay ra và bắt tay với cô, nhắc nhở,
" Nếu đã là người yêu, thì nên đổi xưng hô đi?"
Lăng Hiểu cau mày suy nghĩ một chút, nói:
" Thời Khâm?"
" Vẫn có chút cảm giác xa cách." Thó Thời Khâm bày tỏ.
Lăng Hiểu chân mày nhíu sâu hơn, " Khâm Khâm thì sao?"
Phó Thời Khâm gật đầu hài lòng, " Cái này được, vừa thân mật lại vừa "buồn nôn" ."
"...."
Khóe miệng Lăng Hiểu run lên, gọi như vậy không những làm người khác buồn nôn mà chết thì chính cô cũng chết vì buồn nôn.
" Bắt đầu từ bây giờ, tôi gọi cô là Hiểu Hiểu, cô gọi tôi là Khâm Khâm." Phó Thời Khâm nói.
Lăng Hiểu cười khan, cả người đều nổi da gà.
" Vài ngày tới, hy vọng cô sẽ dành ra mỗi ngày một ít thời gian, cùng tôi phối hợp diễn xuất để trau dồi thêm sự hiểu biết về nhau." Phó Thời Khâm nói.
" Tôi bây giờ không có công việc, thời gian rảnh rất nhiều." Lăng Hiểu đáp lại.
Phó Thời Khâm nhìn đồng hồ, nói.