Cố Vi Vi và Kỷ Trình thấy vẻ mặt mơ hồ chứa mất mát của cô ấy thì nhìn thoáng qua nhau.
"Thiên Thiên, nếu người kia không thích cậu, mình giới thiệu anh họ khác của mình cho cậu."
"Đừng, cầu buông tha, mình quen biết cậu đã là xui xẻo rồi, còn kết thông gia với cậu, chẳng phải sẽ xui xẻo đến tận nhà sao?" Lạc Thiên Thiên thấy hai người lo lắng cho mình, lên tinh thần trêu Kỷ Trình một câu.
"Nếu cậu không thích mấy người anh họ của mình, tớ bảo cha tìm cho cậu một anh trai quân nhân, vẻ ngoài đẹp trai, thân thủ lại tốt, năng lực bạn trai mức độ max, sẽ cho cậu hài lòng." Kỷ Trình tiếp tục không sợ chết đề nghị.
Lạc Thiên Thiên vô ngữ nhìn cô ấy một cái:
"Tớ nói cho hai cậu không phải để cậu giới thiệu đối tượng cho mình có được không?"
"Cậu vừa xinh đẹp lại tài năng, chẳng lẽ người đàn ông kia mắt mù nên không thích cậu?" Kỷ Trình phẫn nộ hầm hừ nói.