May mắn là người chủ trì có chừng mực, không quá nhiều chuyện về việc cô biến mất hơn một năm nay.
Mà lại chuyển đề tài lên người Kha Lệ Ti, mỉm cười hỏi.
"Sao cô Kha Lệ Ti là lại quan tâm đến từ thiện vậy?"
"Trong một lần vô tình, còn cô Mộ thì sao?" Kha Lệ Ti trả lời xong thì đẩy đề tài lên người Cố Vi Vi: "Làm sao lại quan tâm đến từ thiện?"
"Mẹ tôi luôn quan tâm đến chuyện từ thiện nên ảnh hưởng đến tôi." Cố Vi Vi cười nhẹ nói.
"Vậy tối nay cô Mộ đấu giá được vật phẩm nào chưa?" Kha Lệ Ti cười chế giễu hỏi.
Cố Vi Vi tiếc nuối cười: "Không có."
"Phía sau còn có thứ tốt, chắc là sẽ có đồ mà cô Mộ muốn đấu giá." Kha Lệ Ti cười nói.
Buổi đấu giá tiến hành đến bây giờ, đã qua hơn một nửa, chỉ còn lại mấy vật phẩm cuối cùng.
Mà càng về sau, giá cả ngày càng cao.
Theo như cô ta tính toán, không cầm mấy chục triệu thì không thể lấy được.