"Vâng, cháu biết rồi." Phó Hàn Tranh đáp, đứng dậy chuẩn bị đi theo đuổi vợ nhỏ nhà mình một cách quanh minh chính đại.
Phó Thời Khâm và Phó Thời Dịch vừa thấy anh định đi, cũng đứng lên đi theo.
Ba người ra khỏi nhà, lên xe xong Phó Thời Khâm và Phó Thời Dịch liền vui sướng đập tay.
"Đúng thật là để Hữu Hữu và Điềm Điềm ra tay là hữu hiệu nhất."
Họ nói rát cả họng mà cũng không bằng hai nhóc con đó làm nũng đáng yêu một trận.
"Cho dù bà nội đã đồng ý, thì các cậu cũng phải để ý nói năng cho cẩn thận." Phó Hàn Tranh nhắc nhở.
"Anh yên tâm, tuyệt đối kín miệng." Phó Thời Dịch thề thốt nói.
Mặc dù bây giờ bà nội đã buông tha cho họ, nhưng cha họ vẫn còn phản đối, cho nên màn kịch này còn phải diễn tiếp.
Nếu không bà nội vừa mới thả cửa, anh trai anh đã gắn bó như keo với chị dâu, thế thì lộ hết mọi thứ rồi.