Lời nói của hai người bọn họ khiến cho mấy người Phó Thắng Anh rơi vào trầm mặc, sắc mặt khác nhau.
Nói cho cùng, bây giờ cháu trai và cháu gái không thể trở về, tất cả đều do chính bọn họ tự tay tạo thành.
Thế nhưng, để Hàn Tranh đi theo đuổi người ta về
"Khi nào anh trai con về?" Phó Thắng Anh hỏi ngược lại.
Phó Thời Khâm gãi đầu một cái: "Anh nói bên kia còn chưa thu xếp ổn thỏa, phải hai đến ba ngày nữa anh mới về được."
"Bây giờ là lúc nào rồi mà nó còn chưa chịu về?" Phó Thắng Anh bất mãn trách mắng.
Con trai con gái của anh sắp có cha khác rồi, người làm cha đẻ như anh lại không nóng nảy gì.
Rõ ràng trước kia chỉ cần là chuyện của Cố Vi Vi, cho dù cách xa ngàn dặm, Phó Hàn Tranh cũng sẽ vội vàng quay về.
Phó Thời Khâm nhìn thấy dáng vẻ tức giận của cha mình, trong lòng âm thầm cười trộm.
Bây giờ, người sốt ruột không phải là anh trai hay là hai người bọn họ mà chính là cha mẹ và bà nội.