". . . "
Cố Tư Đình kinh ngạc nhìn mẹ, trong lòng đau đớn từng cơn như dao cắt.
Cố phu nhân đau lòng cắn răng, chất vấn.
"Con không bỏ được cô ấy, muốn cô ấy quay lại, nhưng con là mẫu người cô ấy thích sao?"
"Nếu không phải như vậy thì dựa vào cái gì mà cô ấy sẽ quay về đây chứ?"
Vi Vi như ánh nắng ấm áp, mà Tư Đình bây giờ lại nham hiểm đáng sợ, cô sẽ không thích dáng vẻ như vậy.
Đối mặt với sự chất vấn của bà Cố, Cố Tư Đình trầm mặc hồi lâu.
"Vốn dĩ. . . Cô ấy thích con."
"Xảy ra nhiều chuyện như vậy, tất cả đều thay đổi, cô ấy thay đổi, con cũng thay đổi, con đã sớm không còn dáng vẻ ban đầu mà cô ấy thích nữa, cô ấy cũng không phải là Vi Vi trước kia." Bà Cố nhìn con trai u mê, vừa tức giận lại đau lòng.
Tất cả mọi người đều bước ra khỏi, chỉ có anh ta vẫn còn bị quá khứ bao vây, một lòng muốn tất cả trở lại trạng thái lúc ban đầu.