"..."
Cố Vi Vi ngơ ngác nhìn Nguyên Mộng, lại nhìn thứ được tặng.
"Ngây ngốc cái gì, nhanh đi thử đi." Nguyên Mộng vào phòng, ngồi xuống sô pha.
"Em cảm thấy chắc không phải đâu."
Cố Vi Vi vừa an ủi mình vừa mang đồ vào phòng vệ sinh.
Lúc này không thể mang thai, nếu không thì sau này quay phim với tuyên truyền phải làm như thế nào?
Còn có làm thế nào để giấu diếm nhà họ Phó đây?
Bọn họ còn chưa hoàn toàn chấp nhận cô, tất nhiên cũng không thể nào chấp nhận con của anh và cô.
Cô vào được vài phút lại đi ra, Nguyên Mộng kinh ngạc nhíu mày.
"Nhanh như vậy đã kiểm tra xong?"
"Còn chưa, em tìm nước uống."
Cố Vi Vi đến bên cạnh bàn, rót một cốc nước lớn uống vào.
Sau đó thấp thỏm đi vào nhà vệ sinh, thử dùng một đống đồ Nguyên Mộng mua về.
Cô đi vào đó hơn nửa giờ còn chưa ra, Nguyên Mộng đi đến phòng vệ sinh gõ gõ.
"Rốt cuộc em đã xong chưa?"
"Vẫn... Vẫn chưa xong." Cố Vi Vi lắp bắp lên tiếng.