Phó Hàn Tranh mỉm cười, cầm dụng cụ trên tay Cố Vi Vi lên nhìn.
"Em thích kiểu này sao?"
Cố Vi Vi xấu hổ đến nỗi mặt mũi đỏ bừng cả lên, "Anh tới đây để thảo luận với em về chủ đề này đấy à?"
"Đương nhiên là không phải rồi." Phó Hàn Tranh đặt tay lên eo cô, ôm cô vào lòng.
"Chỉ là, thảo luận về chủ đề này cũng không sao!"
Nói xong, anh cúi xuống hôn lên đôi môi mềm mại của cô, dây dưa không dứt.
Cách xa hơn nửa tháng trời, một nụ hôn nhanh chóng thổi bùng ngọn lửa âm ỉ.
Cửu biệt gặp lại, cơ thể thể hiện nỗi lòng tốt hơn là lời nói.
Căn phòng tĩnh lặng dần dần vang lên tiếng thở dốc của đôi nam nữ.
Sau một cuộc thân mật, Cố Vi Vi nằm trong lòng Phó Hàn Tranh.
"Chuyện của Anthony Gustav và Tần Luật, anh thật sự không tức giận chứ?"
"Nói không tức giận là nói dối." Phó Hàn Tranh đáp.
Chỉ là, bây giờ anh không để ý tới bọn họ mà thôi.