Đế Đô, Văn Hóa Thời Ức
Khi Cố Vi Vi tới công ty thì Lạc Thiên Thiên và Kỷ Trình đã chờ sẵn rồi. Kiều Lâm để bọn họ chờ trong văn phòng của mình.
"Hai cậu theo tôi."
Cô tưởng rằng chỉ có Lạc Thiên Thiên tới mà thôi, không ngờ người lẽ ra đang phải ở trường học, Kỷ Trình, cũng tới.
"Thiên Thiên nói cô có việc muốn thương lượng với chúng tôi, đúng lúc chúng tôi cũng có chuyện cần thương lượng với cô, nên tôi xin nghỉ."
Kỷ Trình buộc tóc đuôi ngựa, trông rất xinh đẹp.
Cố Vi Vi vào phòng, ngồi xuống uống một ngụm nước.
"Chuyện gì vậy, hôm qua khi gọi điện thoại nghe có vẻ rất nghiêm trọng."
"Khi còn học trung học, có lần tôi có cảm hứng, viết ra mấy bài hát, nhưng bây giờ cuốn sổ ghi lại mấy bài hát đó bị mất rồi. Nhưng giai điệu thì tôi vẫn nhớ, tôi định dùng chúng cho album lần này của nghệ sĩ trong công ty, nhưng..." Lạc Thiên Thiên ngập ngừng cắn môi.
"Nhưng gì cơ?" Cố Vi Vi nhíu mày rồi hỏi'