Nửa tiếng đồng hồ sau, Phó Hàn Tranh bàn giao công việc sáng ngày mai rồi đuổi bọn họ ra khỏi nhà.
Trở lại phòng ngủ, liền nhìn thấy Cố Vi Vi nằm ngủ say trên sô pha, đến cả đồ ngủ cũng chẳng chịu thay.
Phó Hàn Tranh bế cô về giường, giúp cô thay đồ ngủ rồi mới đi tắm.
Cố Vi Vi ngồi máy bay mười mấy tiếng đồng hồ bay từ Thụy Sĩ về nước, vừa tới Đế Đô đã phải bắt tay vào chuẩn bị cho buổi công chiếu phim lần đầu tiên, mệt mỏi tới mức ngủ một giấc thẳng tới sáng hôm sau.
Trời vừa sáng, Cố Vi Vi thức dậy thì phát hiện ra Phó Hàn Tranh hiếm khi dậy muộn vẫn đang nằm bên cạnh cô, một tia nắng mặt trời theo khe hở trên rèm cửa chiếu vào.
Cố Vi Vi chăm chú nhìn Phó Hàn Tranh còn đang ngủ say, nhẹ nhàng đặt lên môi anh một nụ hôn.
Phó Hàn Tranh híp mắt, ôm chặt Cố Vi Vi vào lòng.
"Dậy rồi?"
"Anh không phải tới công ty sao?" Cố Vi Vi hỏi.
Phó Hàn Tranh: "Trưa nay không cần đi."