"Không phải anh… không thích trẻ con sao?" Cố Vi Vi hỏi.
"Em thích là được rồi."
Phó Hàn Tranh nói xong, xuống xe đi vòng qua mở cửa cho cô.
Cô Vi Vi xuống xe, ôm chặt eo anh.
"Em thích anh nhất, chỉ thích một mình anh thôi."
Cô muốn có con ngay bây giờ, cũng chỉ vì sợ sau này người nhà anh không chấp nhận cô, thì cũng sẽ nể mặt đứa bé mà không làm khó cô quá mức.
Phó Hàn Tranh nhìn cô gái đang vùi đầu trong lòng mình, đưa tay ôm cô vào lòng, khẽ hôn lên mái tóc mềm mại của cô.
Quả nhiên, là vì chuyện mà Nguyên Sóc nói.
Bác sĩ nói cô đang phải chịu áp lực lớn, ngoài chuyện ở đoàn phim, có lẽ phần lớn là vì chuyện kia.
Anh hi vọng cô có thể nói cho anh biết, nhưng lại không muốn tiếp tục dò hỏi cô, khiến cô phải chịu áp lực lớn hơn nữa.
Phó Thời Khâm đang chờ bọn họ về nhà ăn cơm tối, thấy xe của Phó Hàn Tranh về tới nhà rồi, vậy mà chờ cả nửa ngày vẫn chưa thấy có ai đi vào.
Vì vậy, hắn liền đi tới gara tìm người.