Đột nhiên, bầu không khí trong xe trở nên yên ắng một cách lạ thường.
Cố Vi Vi hoàn toàn bị bất ngờ tới nỗi bối rối, mãi một lúc lâu sau mới hoàn hồn lại.
May mà, cô không làm ra những chuyện tự tìm đường chết như bọn họ.
"Cái đó…Không phải em tự nguyện gia nhập đâu, hơn nữa em cũng chưa làm chuyện gì có lỗi với anh, anh cũng biết mà."
"Tôi biết." Phó Hàn Tranh nhẹ nhàng mỉm cười.
Bọn họ lôi kéo cô vào tiểu đội như thế nào, muốn giật dây cô làm những gì, anh đều biết cả.
Nhưng cô cũng không hề làm theo lời bọn họ nói.
Mặc dù Cố Vi Vi không làm gì sai, nhưng trong lòng vẫn có chút chột dạ.
"Anh… biết chuyện này từ bao giờ vậy?"
Phó Hàn Tranh: "Lần đầu tiên bọn họ tổ chức họp mặt."
Hai cậu em trai của anh, còn có cả Hà Trì, mấy năm nay đã dùng không ít chiêu trò để đối phó với anh.
Chỉ có điều, bọn họ vẫn chưa lần nào làm được mà thôi.