"Phải, nghe nói là rất hiện đại đấy." Phó Thời Khâm vừa ăn đồ ăn vặt vừa nói.
Cố Vi Vi không khỏi lo lắng, chỉ hi vọng bọn họ điều tra được điểm nào đáng nghi.
Phó Hàn Tranh nhận ra cô nghi ngờ chuyện này, liền nói.
"Đúng là máy phát hiện nói dối rất hữu dụng, nhưng còn phải xem người hỏi có hỏi đúng vấn đề hay không, còn phải xem cả tâm lý của người bị hỏi."
"Mặc dù có lẽ cũng không có tác dụng lớn cho lắm, nhưng nếu Lăng gia thực sự chột dạ, thì sẽ có sơ hở thôi."
…
"Chỉ mong là như vậy." Cố Vi Vi thở dài.
Phó Thời Khâm ăn xong, ôm một đống văn kiện tới nói.
"Anh, hai người nghỉ ngơi xong rồi, có thể làm việc được chưa?"
"Một tiếng nữa, anh còn phải tham dự một cuộc họp quan trọng, bây giờ cũng nên xuất phát rồi.
…
Nếu không có cậu em trai này, đại ca có thể muốn đi đón bạn gái bất kỳ lúc nào cũng được như vậy chắc.
Phó Hàn Tranh liếc chồng văn kiện kia một chút rồi nói với Cố Vi Vi.