Công việc buổi chiều kết thúc sớm, nên Cố Vi Vi quay về biệt thự từ sớm.
Lần trước cô nhắc tới chuyện Văn Hóa Thời Ức nên sản xuất một bộ phim, hắn thật sự cho người đi làm.
Hơn nữa, còn bảo Kiều Lâm đem một đống kịch bản tới cho cô, nói là thích cái nào thì chọn cái đó.
Nhưng những kịch bản mà hắn đưa cho cô đều là tác phẩm na ná nhau trong vòng hai năm gần đây ở Trung Quốc.
Cứ coi như <Mộng Trường Sinh 2> của Lăng Nghiên chỉ là ăn theo phần trước, nhưng những kịch bản mà Phó Thời Dịch tìm được còn chẳng bằng thứ ăn theo kia.
Cố Vi Vi xem kịch bản suốt hai tiếng đồng hồ, xem đến nỗi đau cả đầu.
Phó Hàn Tranh về nhà, thấy cảnh Cố Vi Vi mặt mày ủ rũ ngồi giữa một đống kịch bản trong phòng khách, anh cởi áo khoác ra rồi bước tới.
Cố Vi Vi ngẩng đầu lên nhìn Phó Hàn Tranh, hỏi.
"Hôm nay có chuyện gì sao, trông anh vui vẻ như vậy?"
Phó Hàn Tranh còn chưa kịp trả lời thì Phó Thời Khâm đã đặt bức ảnh mà Nguyên Mộng gửi tới lên bàn.