Bầu không khí trong phòng đột nhiên trở nên yên ắng đến mức ngột ngạt.
Phó Thời Khâm Raymond dùng sắc mặt phức tạp quay sang nhìn nhau, sau đó lại lặng lẽ nhìn sang biểu cảm lạnh lùng của đầy sát khí của Phó Hàn Tranh, không dám thở mạnh.
Nếu, người đàn ông kia thật sự tới phòng khách sạn của Mộ Vi Vi.
Hai người bọn họ lại ở cùng nhau cả một buổi tối, thêm cả cử chỉ thân mật như vậy ở quán bar.
"Anh, hay là… anh đi hỏi Mộ Vi Vi đi, dù sao… những thứ này cũng chỉ là chứng cứ gián tiếp mà thôi."
Hình ảnh kia chỉ là một quả lựu đạn, bây giờ bọn họ lại đào ra được một quả bom nguyên tử, thật đáng sợ.
Trước đây, cô ấy chỉ cần ở gần người đàn ông khác mấy phút, là đại ca đã nổi cơn ghen rồi.
Lần này còn cùng qua đêm với nhau sau lưng đại ca, tình huống này không chỉ là hơi nghiêm trọng thôi đâu.
Đối với đại ca của hắn mà nói, Mộ Vi Vi làm chuyện hồ đồ gì cũng được, nhưng chỉ có chuyện liên quan tới người đàn ông khác thì không.