Hoắc Thiệu Hằng nói vậy chỉ mang tính chất chiếu lệ, giống như lời nói với các phần tử phạm tội trong nước, không hề mong đám tay súng trong nhà trả lời.
Câu trả lời của bọn chúng tất nhiên là một loạt đạn vào chỗ bọn họ đang nấp.
Hoắc Thiệu Hằng không khuyên đầu hàng nữa, gật đầu ra hiệu với Âm Thế Hùng, hai người cùng nâng súng bắn tỉa bắt đầu xả đạn.
Đám tay súng trong phòng khách nhận ra ác mộng ban nãy của mình lại đến rồi.
Khi dùng đám người làm của nhà họ Cố làm bia ngắm bắn, bọn chúng đã cảm thấy vô cùng sung sướng. Bây giờ trở thành bia ngắm bắn của người khác, cảm giác đó thật vô cùng khó chịu.
Nhưng khó chịu cũng phải chịu, không bằng người ta thì phải chết thôi.
Chẳng bao lâu sau, tiếng súng trong phòng đã dừng lại, bảy tám tay súng đã bị bắn hạ gần hết.
Chỉ còn hai tay súng nấp phía sau Cố Yên Nhiên, dùng cô ta làm bia đỡ đạn, gào lên với người ngoài cửa: "Chúng mày còn lại gần thì tao sẽ bắn chết nó!"