"Chỉ là Kết Đan trung kỳ mà cũng dám đấu với ta? Tên Lương Long này chỉ có một trứng, nhưng ông đây có đến ba trứng đây này!"
Trong lòng Vương Bảo Nhạc thầm lấy làm đắc ý.
Lần ra tay này của hắn đối với Lương Long chẳng khác gì nghiền ép. Phải biết là kể từ khi kết Tâm Đan xong thì nhục thân chi lực của hắn đã vô cùng khủng bố, càng khỏi phải nói tới chuyện hắn còn có Lôi Đan và Minh Đan.
Nhất là việc tu luyện Lôi Tiên Biến khiến cho tu vi của hắn đã chính thức được củng cố nên lúc này vừa ra tay thì chính là ầm ầm như lôi đình giáng xuống khiến Lương Long trở tay không kịp, vô cùng bị động, đồng thời cũng không kịp thi triển thủ đoạn khác.
Thấy Vương Bảo Nhạc xông tới như một con bạo long muốn xé nát tất cả, Lương Long hoảng sợ không thôi, nguy cơ ập tới khiến hai mắt của hắn ta đỏ ngầu, nhanh chóng lùi lại, sau đó giật một miếng ngọc bội đeo trên cổ xuống rồi bóp nát.
"Ngươi có Pháp Binh thì ông đây cũng có!"