Dường như, một chùy của Pháp Binh cấp chín do Vực chủ Sao Hỏa giáng xuống đã hủy diệt tất cả khiến cho nơi này nhất thời không có hung thú nào tồn tại.
Ngay cả mấy viên thịt trên vách hang cũng đã bị đánh nát từ lâu, hóa thành tro bụi giúp Vương Bảo Nhạc khống chế đàn muỗi bay một đường suôn sẻ, trực tiếp bay đến cuối đường.
Mặc dù đến đây đã là cực hạn khống chế của Vương Bảo Nhạc nhưng sau khi loáng thoáng nhìn thấy bức tường kia thì hắn đột nhiên mở to hai mắt, khí tức ngưng tụ lại, trên mặt dần lộ vẻ khó tin.
Hắn cũng từng thấy bức tường hàn băng này rồi, mặc dù không tận mắt nhìn thấy nhưng dù là thông qua thị giác của đàn muỗi hay báo cáo định kỳ do Khổng Đạo đưa tới đều có hình ảnh và đoạn phim quay bức tường này.
Hắn nhớ rõ bức tường trước kia là một phiến hàn băng dày đặc, tràn ngập hàn khí vô cùng kinh người, như thể vạn năm không tan, cần trận pháp ngày đêm tác động mới có thể từ từ tan ra.