Không chỉ rời khỏi đạo viện, mà là vĩnh viễn nhậm chức ở lại trong quân đội!
Trong mắt Chu tướng quân như có ánh lửa lóe lên, giọng nói trầm thấp, thản nhiên mang theo một cỗ sát phạt chi ý.
"Điều này..."
Vương Bảo Nhạc thoáng giật mình khi nghe Chu tướng quân nói thế. Chuyện Chu tướng quân nói với hắn thật sự quá bất ngờ. Hắn không ngờ phía sau trận chiến này lại còn chuyện như thế.
Mặc dù đứng nhìn từ góc độ của Liên Bang thì rõ ràng lần biến cố nằm ngoài dự đoán này rõ ràng là có ẩn tình. Kẻ quen đọc tự truyện quan lớn như hắn cũng có thể hiểu được việc này, nhưng thân là một tiểu nhân vật, xét tình cảm khi cùng vào sinh ra ra tử với các chiến sĩ thì vẫn sẽ để bụng cách làm này.
"Nếu như ta trở thành tổng thống Liên Bang thì ta sẽ chọn lựa thế nào đây..."
Vương Bảo Nhạc im lặng, chuyện ngày sau thì hắn không biết, nhưng hắn tin chắc rằng nếu thật sự có ngày đó thì mình chắc chắn sẽ không lựa chọn trái với bản tâm.