Hắn cắn môi, nhìn sang Thái Du và nói tiếp: "Về sau lúc công bố điểm số, ta biết chắc mình đã nộp nhầm bài thi rồi. Nhưng ta sợ học viện sẽ truy cứu trách nhiệm của ta, cho nên vẫn sợ hãi không dám nói ra. Chuyện này không hề liên quan đến phó hội trưởng Thái, lúc giám thị huynh ấy không xem nội dung bài giải của Hề Nguyệt, cho nên không biết rốt cuộc bài thi của Hề Nguyệt làm được tầm bao nhiêu câu. Tại ta... Ta biết rõ Trần Kiến Thành tuyệt đối không thể làm được 999 điểm, nhưng bởi vì sợ trách phạt mà không dám nói ra."
Giọng Trương Sùng hơi nghẹn ngào, hắn cúi đầu nói: "Vì lỗi của ta đã khiến đồng học Hề Nguyệt gặp nhiều khốn đốn, ta sẵn sàng chấp nhận mọi hình phạt!"
Trên quảng trường yên lặng như tờ, ánh mắt mọi người đều nhìn sang đám người Trương Sùng, còn cả Lục Chỉ Hi và Thái Du.
Có người bàn luận xôn xao: "Đó là kỳ tuyển sinh quan trọng như vậy, hội nguyên lý đóng vai trò là giám thị, sao lại không có trách nhiệm gì thế."