Vệ Thành Uyên cười lạnh một tiếng, đột nhiên vung tay lên giáng cho gã một cái tát. Trần Kiến Thành chỉ cảm thấy mặt đau nhói, bị đẩy ngã ra mặt đất, đau đớn hét lên.
"Trần Kiến Thành, người không có tư cách nói chuyện nhất ở đây chính là ngươi! Nếu như không phải ngươi tự tiện cho gấu đen dùng Lưu Diễm Ngũ Sắc thì chúng ta có rơi vào bước đường như thế này không?"
Vệ Thành Uyên vừa nói lời này xong, tất cả mọi người đột nhiên nhớ tới việc làm của Trần Kiến Thành, ánh mắt nhìn gã đầy căm hận không thể băm vằm xác gã thành trăm nghìn mảnh.
Bỗng Hàn Xuyến Nhi lên tiếng: "Vệ công tử, công tử nói Hề Nguyệt làm như vậy đều là vì chúng ta là sao?"