Cốc Lưu Phong đến bên cạnh Hột Khê, biếng nhác cười nói: "Tiểu Nguyệt Nhi, cậu đã nhìn ra những loại cỏ thần này có vấn đề từ trước rồi sao?"
Sắc mặt Hột Khê lạnh nhạt, hời hợt gật đầu.
Mấy hộ vệ nọ của phủ Minh Vương đột nhiên bừng tỉnh, nghĩ lại vẫn còn sợ hãi, đồng thời vô cùng cảm kích Hột Khê.
Nếu như vừa rồi không nhờ Vương phi ngăn cản, hiện giờ dáng vẻ của bọn họ hẳn đã máu chảy đầm đìa rồi.
Chẳng trách chủ nhân yêu chiều Vương phi và tin tưởng vào y thuật của cô như vậy. Ở đây có nhiều võ giả cấp cao đến thế, thậm chí còn có thầy thuốc ngũ phẩm, thế mà chỉ có mình Vương phi phát hiện cỏ thần trong vườn thuốc này bất bình thường.
"Làm thế nào ngươi phát hiện ra những loại cỏ thần này có vấn đề vậy?" Một giọng nói lãnh đạm đột nhiên vang lên, cắt ngang cuộc trò chuyện sôi nổi của mọi người.
Không biết Phụng Vân Cảnh đã đến bên cạnh Hột Khê tự khi nào, nghiêng đầu nhìn cô, ánh mắt sáng quắc chờ cô trả lời.