Sau khi lấy lại được hơi thở ổn định như bình thường thì Lâm Giang cố gắng tỏ ra bình thản nhất có thể. Anh vừa chậm rãi bước vào phòng bệnh vừa nhanh chóng nghĩ ra một cái cớ để giải thích cho sự xuất hiện bất thường của mình ở đây, "Đại Ma Vương đang tới tháng."
"Đại Ma Vương sao?" Lâm lão gia nhíu mày. "Ý cháu là ông Trương ấy à? Không phải ông ấy là một nam lão sư sao?"
À…
Lâm Giang nghẹn lời trong 2 giây rồi rất điềm nhiên mà đáp một tiếng 'Ồ'. "Cháu nói thiếu một từ. Vợ . Là vợ của ông ấy mới đúng."