"Ha ha, tôi buồn cười chết mất, nhà họ Tề cần gì phải vậy chứ, Sủng Vật Đan đúng là cũng có chút hiệu quả, nếu thành thật xin cậu phối hợp làm quảng cáo thì hiệu quả sẽ tốt hơn bây giờ nhiều, ít nhất cũng không thảm như vậy." Hoàng Phủ Bình Tình đến giao dịch Thú Hóa Đan với Hàn Sâm, buồn cười: "Như vậy giá thị trường của Sủng Vật Đan sợ rằng sẽ thấp lắm."
Hàn Sâm nhún vai, bất đắc dĩ nói: "Tôi là người rất dễ nói chuyện, nhưng bọn họ hết lần này đến lần khác không muốn nói chuyện với tôi thì tôi biết làm thế nào?"
"Ha ha, nếu vị kia của Đông Lâm nghe thấy cậu nói như vậy nhất định sẽ tức đến nỗi nôn ra máu luôn đấy." Hoàng Phủ Bình Tình cười nói.
"Thế thì thôi vậy, đạt được lợi ích là được rồi, cần gì nói mấy câu khiến người ta phải tức giận làm gì." Hàn Sâm chẳng có tâm trạng làm mấy chuyện đó, nhanh mồm nhanh miệng chưa chắc đã tốt với hắn.
Hàn Sâm cũng không có nhiều thời gian, về chào tạm biệt cha mẹ vợ rồi trở về căn cứ.