Lâm Triệt cảm thấy thật phiền não, chẳng biết ngày mai nên ra khỏi nhà như thế nào. Cuối cùng tò mò mở weibo ra xem, lượng người theo dõi cô lại tăng thêm mấy chục ngàn, không cần hỏi cũng biết là chuẩn bị mắng chửi cô... sau cùng cô đành thở dài, để di động xuống.
Cố Tĩnh Trạch nằm bên cạnh nhíu mày: "Em ngủ đi, đừng chơi di động nữa."
Lâm Triệt: "Tôi xem chút thôi, sẽ ngủ liền."
Cô nằm nghiêng lại nhìn, Cố Tĩnh Trạch đã nhắm hai mắt, mỗi lần anh ngủ đều nằm rất ngay ngắn, nghiêm túc chẳng khác gì khi thức.
Ánh đèn ngủ mờ mờ trong phòng phủ lên đường cong hoàn mỹ trên gương mặt không khiếm khuyết của anh, thân hình cường tráng bị che phủ một nửa bởi tấm chăn, làn da dưới ánh đèn nhạt trở thành màu đồng gợi cảm rắn chắc, khuôn mặt dụ hoặc khiến người khác mơ màng.
Khi anh nhắm mắt lại, lông mi trông rất dài, đôi môi mỏng hoàn mỹ hơi nhếch lên, gương mặt tuấn tú, yết hầu hơi khẽ động đậy, phía dưới là phần xương quai xanh nam tính rõ hình rõ dạng... Xuống chút nữ.. Lâm
Triệt vội vàng lắc đầu nguây nguẩy, thật là mém chết người mà...
Cô cảm thấy quả thật mình đã bị nam sắc lung lạc lý trí rồi...
Anh thật sự là một người đàn ông gợi cảm, và còn là chồng của của cô nữa!
Tuy chỉ trên danh nghĩa, nhưng tốt xấu gì anh vẫn là người chồng được pháp luật công nhận.
Chỉ đáng tiếc... trong lòng anh đã có người phụ nữ khác!
Cô thở dài một hơi rồi quay người nằm lại, tâm tình rối tinh rối mù nên không thế nào ngủ ngon, cả buổi tối chỉ ngủ chập chờn, lại chẳng hề động đậy lăn qua lăn lại như mọi khi.
Điều này khiến Cố Tĩnh Trạch rất ngạc nhiên, vốn dĩ anh đã chuẩn bị tinh thần để cô lăn lộn xấu tính như mọi bữa tập kích anh liên tục, nhưng anh chờ rất lâu vẫn không thấy cô nhúc nhích.
Anh chẳng biết mình đã ngủ từ khi nào, chỉ nhớ là trước khi chìm dần vào giấc ngủ thì anh cảm thấy trong lòng có chút gì đó mất mát.
Ngày hôm sau hai người ngồi xe ô tô riêng về nhà, trên đường về Cố Tĩnh Trạch nói: "Trong nhà định gọi em về dùng cơm."
"Hả?" Lâm Triệt kinh ngạc nhìn anh.
Cố Tĩnh Trạch bình thản nói tiếp: "Nhưng tôi đã từ chối."
"Haiz..." Cô mém chút nữa bị anh hù chết mà:
"Đúng đúng, giờ mà trở về sẽ bị người lớn trong nhà truy hỏi chuyện tai tiếng kia, tôi không biết phải nói thế nào, không về vẫn hơn."
Cố Tĩnh Trạch nghiêng đầu nhìn cô, ánh mắt thâm trầm không rõ ý tứ, vẫn không nói gì, khi xe vừa dừng lại thì anh đã sải bước đi vào trong.
Lâm Triệt đành tự bước xuống ngồi vào xe lăn, người hầu tới dìu cô thì cô mới ngẩng đầu nói: "Thiếu gia của các người thật là khó chịu quá."
"..." Người hầu cười gượng gạo, không biết nói gì.
Không lâu sau thì Lâm Triệt chuẩn bị một chút rồi liền tới công ty.
Vừa nhìn thấy Du Mẫn Mẫn thì Lâm Triệt vội vàng hỏi: "Sao rồi chị Du, tai tiếng của em xử lý tới đâu rồi?"
Du Mẫn Mẫn từ tốn nói: "Ừ, em không cần sốt ruột, chị thấy tin tức tạm thời đã bị phong toả rồi, các bài báo và tin trên tivi đều không có nhắc đến chuyện của em và Cố Tĩnh Dự nữa."
Lâm Triệt kinh ngạc nói: "Vậy sao?"
Du Mẫn Mẫn nói tiếp: "Xem ra phía bên người của CỐ Tĩnh Dư đã hành động, dù sao công ty của chúng ta cũng không đủ thực lực để phong toả tin tức truyền thông, hẳn là bọn họ đã nhúng tay rồi."
Lâm Triệt không khỏi thắc mắc, nhưng hôm qua Cố Tĩnh Dư nói là không xử lý mà."
Du Mẫn Mẫn ngạc nhiên nhìn Lâm Triệt: "Nói khi nào?"
"Là lúc nhắn tin wechat tối qua." Lâm Triệt trả lời thành thật.
"Ai da da, thì ra em và Cố Tĩnh Dư còn lén lút liên hệ nhau à?" Ánh mắt Du Mẫn Mẫn tràn ngập hứng thú.
Lâm Triệt vội vàng nói: "Không phải, là anh ta tự nhiên kết bạn trong wechat với em, hỏi về chuyện scandal..."
Du Mẫn Mẫn cười nói: "Em hơi xem nhẹ Cố Tĩnh Dư rồi, với những chuyện nhỏ nhặt thế này thì việc gì cần đến anh ta đích thân can thiệp, người đại diện của anh ta có thể xử lý dễ như trở bàn tay!"
"Hả, thật không?" Lâm Triệt đương nhiên không rành về giới giải trí như Du Mẫn Mẫn.
Du Mẫn Mẫn nhẹ nhàng giải thích: "Cố Tĩnh Dư là người khó gần, thậm chí mọi người còn cảm thấy anh ta lạnh nhạt, hơn nữa tuyệt đối không giao du với người mới trong làng giải trí."
"Hơ... vậy sao em lại thấy Cố Tĩnh Dư khác hoàn toàn?"
Lâm Triệt nghi hoặc nói: "Em cảm thấy anh ta rất tốt, nói chuyện thân thiệt và dễ gần mà?"
"..." Du Mẫn Mẫn vô ngữ nói: "Thế à? Vậy em... cứ hưởng thụ đi."
Nói xong, Du Mẫn Mẫn vỗ vỗ mu bàn tay của Lâm Triệt.
Lâm Triệt nhún nhún vai, trong lòng thầm nghĩ có lẽ do mọi người ít tiếp xúc với Cố Tĩnh Dư nên mới đánh giá tiêu cực như vậy. Ngay cả người quản lý như Du Mẫn Mẫn cũng không giao tiếp nhiều với Cố Tĩnh Dư, nếu có chỉ là hỏi thăm xã giao qua loa.
Tóm lại Lâm Triệt hoàn toàn tin rằng chuyện này là nhờ Cố Tĩnh Dư đã cho người xử lý êm đẹp, nên cô liền nhắn một tin qua wechat cho anh: "Tôi biết anh đã giúp xử lý vụ scandal, chuyện này thật xin lỗi anh nhiều, dù sao vẫn phải cảm ơn anh đã giúp đỡ."
Ai ngờ Cố Tĩnh Dư lại trả lời: "Xử lý cái gì?"
Lâm Triệt khó hiểu: "Không phải người của anh đã xử lý chuyện tai tiếng sao?"
"Đương nhiên không phải, thật đáng tiếc nha, còn tưởng sẽ rình rang mấy hôm nữa chứ, ai dè không có?" Cố Tĩnh Dư thản nhiên đáp.
"..." Lâm Triệt thật tức muốn hộc máu: "Thôi anh đi chết đi, tôi rút lại lời cảm ơn."
Cố Tĩnh Dư: "Em tuyệt tình quá đi."
Nhắn tin với Cố Tĩnh Dư xong, Lâm Triệt để di động qua một bên, lại ngồi suy nghĩ, chuyện này rốt cuộc là như thế nào?
...
Ở bên Cố Tĩnh Trạch
Tần Hạo cúi đầu cung kính nói với Cố Tĩnh Trạch đang ngồi trên ghế: "Thiếu gia, mọi việc đã xử lý xong, mọi tin tức đã được tháo bỏ khỏi các trang báo mạng, báo đài sắp tới sẽ không đưa tin về tam thiếu và thiếu phu nhân nữa."
Cố Tĩnh Trạch đáp ừ một tiếng.
Tần Hạo: "Vậy... có cần phải nói với tam thiếu một tiếng không?"
Dĩ nhiên tam thiếu gia nhà họ Cố không biết rõ thân phận của Lâm Triệt cho nên mới nháo nhào ra scandal này mà thôi.
Cố Tĩnh Trạch suy tư một chút, nói: "Thôi khỏi, nếu biết chưa chắc là chỉ loạn thế này, có khi không biết thì còn chịu dừng lại."
Cố Tĩnh Dư là cậu em trai ương bướng của anh, với tính cách ngỗ ngáo thì càng chọc cho người khác không vui, Cố Tĩnh Dư lại càng thích thú.
Tần Hạo: "Vậy thiếu gia có gì cần căn dặn tôi nữa không?"
"Chờ một chút." Cố Tĩnh Trạch nói tiếp: "Phong toả mọi tin tức của Cố Tĩnh Dư trong vòng hai tháng gần đây, để cho cậu ta chịu yên phận một thời gian đã."
Có vẻ như không trừng phạt Cố Tĩnh Dư một chút thì Cố Tĩnh Trạch thật sự không thoải mái. Tần Hạo nghe xong, đành nói: "Vâng, thiếu gia."
Chờ Tần Hạo đi ra ngoài, Cố Tĩnh Trạch mới khẽ cúi đầu nhìn tin tức trên tờ báo giấy, trên hình in ở trang bìa là Cố Tĩnh Dư và Lâm Triệt đang đi cạnh nhau, vừa đi vừa cười nói, hình ảnh này quả thật chói mắt người khác.
Càng xem càng bực bội! Cố Tĩnh Trạch lập tức ném tờ báo sang một góc, nhíu mày cau có, mắt thiên hạ bị dính hạt cườm hết rồi, nhìn hai người họ có gì giống tình nhân chứ, đẹp đôi chỗ nào?