"Hoàng thượng chớ nên vui mừng quá sớm."
Thanh âm sắc bén giảo hoạt, như đã hoạch định sẵn trong lòng.
Cơ thể Tô Hồng khẽ run lên, khó có thể ngờ nhìn sang Ninh Loan.
"Quân phòng vệ của Thịnh Kinh và cấm quân Hoàng thành, thậm chí tất cả binh lính của Hoàng thượng người đều bị người điều đi biên giới, đến nay còn chưa...Cơ hội tốt như vậy, Hoàng thượng có phần quá buông lỏng rồi."
Ninh Loan cả người mặc một bộ quần áo đen, dáng người uyển chuyển, chỗ lồi chỗ lõm, thân thủ lại tốt, trên mũi kiếm còn lưu lại vết máu.
Ngươi nói, cô nương có khuôn mặt có dáng người có trí tuệ có thân thủ như thế này, lại không phải nhân vật chính bên trong sách nào chứ?
Đáp: Trong sách không có nữ chính.
Ánh mắt Tô Hồng hơi trầm xuống: "Ninh cô nương...ở ẩn nhiều năm như vậy, thật vất vả cho ngươi."
Ninh Loan lấy một tay che miệng, đắc ý cười nói: "Chỉ cần kết quả như ý, ở ẩn bao lâu cũng đáng."
Tô Hồng hơi dừng chút.