Editor: Đào Tử 🍑
_________________________
Trong gian phòng bày trí đơn giản một màu đen nhánh, chỉ có màn hình lóe ra ánh sáng xanh tỏa khắp phòng, thỉnh thoảng có thể nghe thấy tiếng tích tích của tiếng chuông tin nhắn.
Lúc này, một chuỗi bước chân nhẹ nhàng từ phòng bếp phía xa truyền đến, bóng người dần rõ ràng.
Tích tích tích --
Tiếng chuông tin nhắn lại vang lên, người kia chuyển bước chân, chẳng biết cô cử động thế nào thân hình nhoáng cái đã xuất hiện trong thư phòng, nhanh như cơn gió lướt qua. Cô nhấp một hớp trà vừa pha trong cốc, tiện tay đặt tách trà sứ nọ lên bàn, ngón tay đặt lên màn hình giả lập hoạt động.
[ Bùi Diệp, rảnh chứ? ]
[ Có đó không, Bùi Diệp? ]
[ Bà nội Bùi, có chuyện rất nguy cấp, siêu siêu quan trọng, đừng giả chết nữa! ]
[ Bùi lão đại, tôi kêu cô là lão đại luôn đấy được chưa, xem tin nhắn rồi thì mau trả lời, không thì tôi hack mạng nhà cô đấy! ]
[ Bùi Diệp ra đây đi, Bùi Diệp ra đây đi, tôi biết cô đang online, đừng tránh ở phía sau màn hình không lên tiếng, tôi biết cô đang xem tin nhắn! ]
. . .
Thời gian bên dưới góc phải màn hình trôi qua từng giây.
Bùi Diệp xem lại tin nhắn của người bạn đang có cảm xúc ngày càng táo bạo của mình một lần, ánh mắt yên tĩnh như nước đọng.
Người bạn kia lại kêu cha gọi mẹ đến tuyệt vọng, spam liên tiếp hơn hai trăm lần.
Bùi Diệp lướt qua những đoạn tin nhắn không có giá trị, trực tiếp kéo xuống đến vài tin cuối cùng.
[ Bùi bà cố tổ, cô cứ bình chân như vại vậy cả đời luôn đi, tôi nhận thua, tôi phục cô. ]
Thái độ của người bạn bè dần dịu xuống.
[ Có việc cần cô giúp một tay đây, nghe bảo dạo này cô rất rảnh? Giúp tôi chăm sóc thằng bé nhà tôi đi, sau khi xong việc thì tính sao cũng được. ]
[Đứa trẻ này không tiện để người ngoài biết, nghĩ tới nghĩ lui chỉ có thể tới nhờ cô nuôi giùm. ]
[ Tôi biết cô sẽ không chăm sóc đứa bé đâu nên đã thiết kế cho thằng nhóc một cái ứng dụng để nuôi dưỡng nó, cô cứ dựa vào đó mà nuôi là được, không khó chút nào. ]
[ Tôi còn có việc, sau này nói chuyện tiếp! ]
Bạn bè XXX gửi một tệp offline cho ngài, vui lòng kiểm tra và nhận.
Động tác nhanh chóng, như thể bán tháo khoai lang nóng bỏng tay.
Bùi Diệp nhìn chằm chằm mấy chữ này do dự một hồi lâu, cuối cùng vẫn lựa chọn đồng ý.
Tư thế của cô từ tư thế ngồi đoan chính đổi thành lười biếng như Cát Lâm, đôi chân dài thẳng tắp bắt chéo tựa vào một góc bàn đọc sách, trong miệng nhẩm khúc ca của người dân bản xứ.
Download, lắp đặt, đang mở APP.
Nhanh như nước chảy mây trôi.
Một giây sau, màn hình tối sầm lại, sau đó từ từ hiện ra một biển sao màu hồng chói mù mắt.
Biển sao di chuyển tới chính giữa màn hình rồi tựa vào, hình thành vòng xoáy màu hồng.
Không bao lâu, vòng xoáy màu hồng lại ngưng tụ thành một trái tim màu hồng phấn, bắt chước trái tim nhảy lên ba lần.
"Thiết kế một cái APP trông trẻ thế này còn cần bà chăm sóc?"
Vừa nói xong, trái tim lập tức nổ tung, hóa thành từng tia sáng màu hồng nhạt chuyển động, hội tụ thành bốn chữ lớn.
[ Yêu và nuôi trẻ ]
Bùi Diệp: ". . ."
Không chỉ có thiết kế sến sẩm còn đạo văn đào chân tường.
Chơi loại trò chơi này sẽ kéo thấp phong cách của mình.
Cô tiện tay cầm lấy túi đồ ăn vặt chất đống trong thư phòng, xé mở túi đồ ăn nhanh làm từ giấy có thể tự phân hủy, móc khoai tây chiên ra rồi bắt đầu nhai răng rắc.
Trong thời gian chờ đợi, khung cảnh đồ họa dài lê thê cuối cùng cũng kết thúc, nhảy ra một cái logo còn đặc biệt hơn.
Rõ ràng là một cái APP được thiết kế riêng, người chế tác còn thiết lập cho cái APP nuôi trẻ này một hệ liệt các điều khoản chịu trách nhiệm cần Bùi Diệp ký kết các điều khoản ấy mới có thể tiến vào trò chơi.
Cô đưa mắt nhìn sương sương, phát hiện những điều khoản chịu trách nhiệm này chẳng khác gì thiểu năng.
[ Trò chơi này là loại trò chơi tích hợp cả hai việc yêu đương và nuôi trẻ, nuôi dưỡng đứa trẻ trưởng thành. ]
[ Một, toàn bộ quá trình nuôi dưỡng bé con đều do người chơi kiểm soát ( Nếu bé con bị thiểu năng phiền người chơi không được nổi giận, nên tự suy xét bản thân ba lần rồi tìm ra vấn đề ở bản thân, nghiêm cấm bạo lực gia đình), người chơi cần tham dự mọi quá trình trong lúc bé con trưởng thành, xin nghiêm túc thực hiện, không được ba ngày đánh cá hai ngày phơi lưới! ]
[ Hai, cảm xúc của bé con vô cùng nhạy cảm, mong người chơi chú ý đến tâm tình của nó. ]
[Ba, khi bé con phạm sai lầm, phiền hướng dẫn nó đi hướng đi đúng đắn, không được la mắng. ]
[ Bốn, một khi trò chơi kích hoạt đã trói định với người chơi, không thể tiêu hủy cũng không thể vứt bỏ. ]
. . .
[ Cuối cùng, tất cả điều khoản quyền quy Thiên não! ]
[ Không phục thì cô đến đánh tôi đi! ]
Bùi Diệp: ". . ."
Bây giờ cô muốn lập tức mua vé đến tinh cầu trung ương, chém nát hang ổ của tên kia!
Đưa đến trước mặt ai không đưa lại đưa đến trước mặt cô?
Bùi Diệp không nhìn kỹ những cái điều khoản vớ vẩn này, kéo một hơi đến cuối cùng rồi nhấp đồng ý, dựa theo quá trình nhập tên mình rồi lưu tài khoản.
Theo tiếng du dương nhẹ nhàng của BGM vang lên, trò chơi cuối cùng cũng bắt đầu.
Bùi Diệp tùy ý nhấp nhấp, bỏ qua phần hướng dẫn tân thủ nhàm chán.
Lướt qua tràng cảnh đồ họa và hình ảnh logo, giao diện trò chơi đơn giản hơn cô nghĩ, bối cảnh bên trong là một gian phòng đơn giản, bốn phía vách tường đều là màu xám trắng, một cái cửa sổ khép hờ, một cánh cửa đóng chặt, một cái bàn gỗ, một cái ghế gỗ bên trên ghế đặt một quả trứng lòe loẹt, ngoài ra không còn gì khác.
Quả trứng này thật sự rất loè loẹt, đếm sơ sơ cũng có đến hơn hai mươi loại màu sắc khác nhau, lộn xộn như nét vẽ nguệch ngoạc của trẻ con.
Cô chọc chọc quả trứng, màn hình nhảy ra một cái khung đặt tên.
[ Mời người chơi đặt tên cho con hoặc người yêu]
"Nếu đã là bé con, vậy thì nên gọi là A Tể chứ sao."
Cái thiết lập trò chơi này đúng là khiến cho cô cạn lời.
Cô đâu phải là người si mê nhân vật ảo một cách điên cuồng, không thể nào đem nhân vật 2D bên trong App làm người yêu thật, bạn đời càng không có khả năng.
Nuôi trẻ kiêm luôn nuôi người yêu, tương đương với việc nuôi đứa con mình lớn rồi tiêu thụ tại chỗ?
Khẩu vị quá nặng!
_(:з" ∠)_
[ Lấy tên thành công ]
Nhắc nhở hệ thống kết thúc, trên đầu quả trứng bỗng hiện lên hai chữ nhỏ--
[ A Tể ]
Bùi Diệp đang khám phá công dụng của các loại biểu tượng, hệ thống lại nhắc nhở cô lấy một cái ID cho tài khoản.
Sau khi suy nghĩ một lát, [ A Cha ] bất chợt hiện ra.
Nếu là danh hiệu của quả trứng kia thì hàng chữ nhỏ trên đỉnh đầu sẽ biến thành [ A Cha của A Tể ] rồi!
Cô vừa chọc các nút bấm, đồng thời nghiên cứu ý nghĩa những cái nút này.
"Cái trò chơi thô sơ thế này cũng dám làm ra, đặt trên thị trường một ngụm nước bọt đã đủ dìm chết nó. . ."
Bùi Diệp xuất ngũ từ quân Liên Bang, cả ngày đều cắm mặt trong trò chơi u mê không lối về, trò chơi hành động, mạo hiểm, mô phỏng, nhập vai cùng các loại trò chơi thông thường, hầu như cô đều đã chơi qua. Trong đó đứng đầu là trò chơi tiêu tiền (lừa nạp) là chủ yếu, trò chơi nuôi dưỡng từng chơi qua mấy trò nhưng chơi một hồi liền bỏ.
Với ánh mắt phán đoán của cô thì cái App nuôi dưỡng này thực sự quá tầm thường.
Đúng là không vực dậy nổi xúc động tiêu tiền.
"Thứ đồ chơi này thăng cấp thế nào?"
Tìm tòi một hồi, Bùi Diệp phát hiện trên vỏ trứng có một dòng chữ là thanh tiến độ "Công đức".
"Công đức" giống như là kinh nghiệm trò chơi bình thường, tạm thời không có con đường tiêu tiền thì chỉ có thể liều mạng.
"Dựa theo kịch bản nuôi dưỡng, thời điểm này hẳn phải đưa ra 'Mua một món', 'Sáu điểm tín dụng nhận skin cấp SR' lừa gạt tiền mới đúng. . ."
Có "1" có "6", tiến hành theo chất lượng phải có 98, 188, 348 và 648.
_(:з" ∠)_
Dù là Bùi Diệp cũng từng bị trò chơi kịch bản gian thương này lừa mấy vạn.
Trò chơi nuôi dưỡng, không nạp thì phải dựa vào độ liều mạng, nếu muốn chơi trò chơi chắc chắn phải mặt dày.
Bây giờ cô chẳng có gì cả, chỉ có thời gian rảnh rỗi là nhiều, toàn thân đều có thể liều, cho nên nạp tiền không có lời.
"Vượt ải cần bao nhiêu công đức? Chục, trăm, ngàn. . . Một ngàn công đức? Xem ra không nhiều lắm. . ."
Bùi Diệp ấn loạn một lúc, phát hiện hướng dẫn tân thủ vừa mới bỏ qua khi nãy có manh mối quan trọng.
Cô lập tức mở lại xem kĩ hướng dẫn tân thủ.
Giữa màn hình mở ra một tấm da dê, mặt trước văn tự còn khá rõ ràng, mặt sau lại bị mực nước làm hoen ố, đứt quãng.
[ Mấy chục vạn năm trước, linh khí thiên địa dư dả, tiên, người, yêu, ma tuy có xảy ra va chạm nhưng nhìn chung xem như yên bình. ]
[ Nhân Giới có một mảnh đại lục rộng lớn, phía trên đại lục hàng trăm nước nằm liền kề nhau, có một nước nhỏ, dân cư chưa tròn một triệu, tên là "Đàm Xương" . ]
Hai câu đằng sau đã bị mực nước làm loan lổ, che đậy mấy hàng chữ viết.
[. . . Năm sau, hoàng hậu nước Đàm Xương sinh hạ. . . Đặt tên là '. . . Tô' . . . ]
Phía sau lại là một mảnh mực nước loan lổ, Bùi Diệp chỉ có thể miễn cưỡng thấy rõ mấy chữ.
Liên hệ với đoạn dưới chắc hẳn vị tên là "Tô" hoàng tử này gặp phải việc gì đó, theo suy đoán của cô lẽ nào "Đàm Xương" bị ai diệt quốc? Sau khi diệt quốc, "Tô" hắc hóa làm một việc tày trời khiến người người oán trách, cuối cùng Thiên Đạo giận dữ, hạ lệnh trừng phạt. Trừ khi "Tô" trả hết vô số nghiệp chướng trên thân, nếu không suốt đời suốt kiếp không cách nào giải thoát.
Cuối cùng hồn phách của "Tô" hóa thành quả trứng này.
Người chơi cần đem trứng đi ấp, ở cùng "Tô" kiếm công đức và khí vận, giúp "Tô" tỉnh lại.
Sau khi Bùi Diệp xem xong chỉ có một ý nghĩ --
"Bối cảnh trò chơi làm quá ẩu!"
Theo lý thuyết tùy tiện vơ vét cũng có thể tìm tới một đống tài liệu miễn phí.
Hiểu rõ bối cảnh trò chơi của quả trứng này, Bùi Diệp bắt đầu nghiên cứu làm thế nào để đánh phó bản kiếm "Công đức".
Tuy rằng thằng bạn kia là một tên hố đồng đội, nhưng đã đồng ý với hắn sẽ chăm sóc đứa trẻ rồi, vậy thì nuôi thôi, dù sao cũng rảnh rỗi không việc gì làm.
Cắm mặt trong thế giới game hay cắm mặt trong trò chơi nuôi dưỡng không khác gì mấy, đều có thể giết thời gian.
Cửa vào phó bản ngược lại rất dễ tìm.
Ở góc trên bên phải màn hình có một cái biểu tượng hình đầu lâu, trên đó viết hai chữ "Phó bản".
Nhấp tiến vào, màn hình lại xuất hiện một tấm da dê thật dài, tấm da dê khá cũ, màu vàng nâu.
Trừ cái phó bản thứ nhất sáng lên, cái khác đều đã khóa lại màu xám không thể mở ra.
Cô chỉ có thể ấn mở giới thiệu của phó bản thứ nhất.
Vừa nhìn thấy suýt chút nữa mù mắt.
[ Vì sao bà lão tuổi thất tuần chết thảm đầu đường?
Vì sao mấy trăm con heo mẹ hằng đêm lại kêu thảm?
Vì sao quầy hàng nhỏ nhiều lần gặp trộm ăn cắp "áo mưa"?
Vì sao nội y của nữ sinh trong ký túc xá liên tiếp bị mất trộm?
Ga giường trong ký túc xá bị trộm phía sau có ẩn tình như thế nào?
Hoa cúc thiếu niên nở hoa là người nào gây nên? Ai là kẻ đứng sau! ! !
Đến tột cùng là nhân cách vặn vẹo hay đạo đức suy đồi? Kính mong chú ý đến phó bản, để [ A Cha] dẫn chúng ta tiến vào nội tâm yêu ma quỷ quái, thăm dò thế giới không muốn ai biết. . . ]
Lòng hiếu kỳ làm cô muốn ấn tiến vào, dục vọng sống sót lại khiến cô muốn chém rớt giao diện.
"Cái thứ quần què gì đây?"
(╯‵□′)╯︵┻━┻
Bùi Diệp có cảm giác trí thông minh đang bị thằng bạn nhấn chà xát trên mặt đất, cảm giác phẫn nộ dâng trào.
Cô đang nghĩ đến việc tháo bỏ trò chơi, thay vào đó là trò chơi bản mod, giao diện lại đột nhiên thay đổi, cô vô ý nhấn[ Tiến vào phó bản ].
"Còn có loại thao tác này?"
Cô không tin cái APP này có thể đọc được suy nghĩ của cô, trừ khi có người âm thầm điều khiển.
Chẳng hạn như người chế tạo nó.
Bùi Diệp đang xem xét người thuộc diện tình nghi, hệ thống liên tiếp nhảy ra mấy dòng thông báo nhắc nhở.
Chuẩn bị tiến vào phó bản, mời người chơi chuẩn bị sẵn sàng.
Đếm ngược 3. . .
Đếm ngược 2. . .
Đếm ngược 1. . .
Tiến vào phó bản!
Chúc ngài chơi trò chơi vui vẻ!
Thanh âm êm tai của trò chơi vang lên, không chờ Bùi Diệp kịp phản ứng, trước mắt đột nhiên tối đen trực tiếp mất ý thức.
Trước khi mất đi ý thức, cô hoảng hốt nghe được tiếng cười trêu tức của người bạn.
[Dẫu sao thì, tất cả điều khoản quyền quy Thiên não! ]
[ Không phục thì cô đến đánh tôi đi! ]