Lá thư màu xanh lá biến thành ngọn lửa cùng màu, gió lớn chợt ngừng lại, vẻ dữ tợn trên mặt Joshua cũng dần dần biến mất, khôi phục vẻ ôn hòa ngày thường. Hắn vươn ngón tay mảnh khảnh, kẹp một tờ giấy trắng, những tờ giấy khác đang bay đầy phòng cũng chợt rơi xuống đất như thể bị một vật mấy trăm cân đè lên.
"Hubert đã chết, xem ra Irina đã biết một chút về chuyện năm đó rồi. Với trí thông minh của cô ấy, chắc chắn sẽ liên tưởng chuyện đó với ta, điều này cũng sẽ trở thành một kích trí mạng đối với mối quan hệ giữa chúng ta. Ta phải mau chóng tìm được Alex với đứa bé kia trước cô ấy, sau đó giết chết chúng, vậy thì cô ấy mới hoàn toàn hết hy vọng. Đến khi đó… Irina, ta sẽ khiến nàng tự nguyện gả cho ta." Joshua đứng trước bàn, khẽ nhếch môi, cầm bút lông vũ bắt đầu viết thư.
"Irina thân mến…"