Trong mắt Cố Hạo Đình ngập tràn lạnh lẽo. Người hắn chọn là lính đặc chủng trong đội Hùng Ưng rồi, Hùng Ưng là đội ngũ tinh nhuệ nhất. Tô Bồi Ân không chỉ có thân thủ lợi hại mà tính cảnh giác còn cao vô cùng. Nếu như hắn nói tới con búp bê, Tô Bồi Ân nhất định sẽ nghi ngờ tầm quan trọng của con búp bê đó.
"Video là do cậu quay sao?" Cố Hạo Đình lạnh lùng hỏi, né tránh trọng tâm.
Tô Bồi Ân khẽ cười một tiếng, đắc ý khoe, "Thấy tôi quay thế nào? Kỹ thuật quay của tôi ổn chứ? Hai người các anh bị quay xấu quá, tôi rất hài lòng."
Cố Hạo Đình: "..."
"Cậu có mục đích gì? Sao không nói thẳng ra đi." Cố Hạo Đình lạnh lùng nói.
"Tôi ngứa mắt mấy người đấy thì làm sao, làm cho tâm trạng mấy người khó chịu là niềm vui lớn nhất trong khoảng thời gian gần đây của tôi." Tô Bồi Ân lười biếng nói.
Cố Hạo Đình nở nụ cười nhưng trong mắt không chút vui vẻ, "Tôi nhất định sẽ trao tận tay thiệp cưới của tôi với Tiểu Vũ cho cậu."