"Ngay sau khi ba qua đời, em bị đuổi ra khỏi nhà với hai bàn tay trắng. Nhà họ Ngụy coi thường em, anh ta nghe theo người nhà, không cưới em nữa. Đây chỉ là một trong số nhiều nguyên nhân. Chủ yếu là vì em và anh ta không hòa hợp trong chuyện đó." Hoắc Vi Vũ vừa nói mặt vừa ửng đỏ.
Cố Hạo Đình khó chịu, ánh mắt cũng lạnh đi ít nhiều. "Hai người từng thử à?"
"Thì… cũng có lúc anh ta muốn làm chuyện đó. Nhưng cứ nghĩ đến chuyện ba tức chết vì chuyện em với anh ta là em lại kháng cự." Hoắc Vi Vũ cúi đầu nói.
"Vậy trong khoảng thời gian hai người bỏ trốn cũng không làm chuyện đó sao?" Cố Hạo Đình hỏi. Hắn cảm thấy mình lúc này giống như một ông chồng phát điên vì ghen tuông vậy. Nghĩ vậy, hắn vội nói thêm một câu: "Em không muốn thì không cần trả lời."
Hoắc Vi Vũ mỉm cười. Hình như hắn đang ghen thì phải.