"Mẹ biết con đã phải chịu đựng rất nhiều đau khổ. Mẹ muốn bù đắp cho con trong cuộc sống sau này." Quyền Linh nói mà hai mắt đỏ hoe. Đôi mắt nhìn con gái chứa chan tình cảm, rung động lòng người.
Hoắc Vi Vũ lạnh lùng nhìn lại. Mẹ cô thông minh sắc sảo chẳng kém Tỷ Can thời cổ, mà vẻ đẹp thì còn mặn mà hơn cả Tây Thi. Trẻ không tha, già không thương, nam không nương, nữ không bỏ. Chính vì bà ta như thế nên mới có thể trở thành người đàn bà sau lưng Duật Cẩn. Và còn có được trái tim của Cố Ngạo Thiên nữa, đúng không?
"Bà có quan hệ gì với Cố Ngạo Thiên?" Hoắc Vi Vũ nhìn thẳng vào Quyền Linh.
Quyền Linh giật mình, kinh ngạc nhìn Hoắc Vi Vũ: "Sao con biết mẹ và ông ta… ai nói cho con?"
"Rốt cuộc hai người có quan hệ gì?" Hoắc Vi Vũ cao giọng chất vấn.
"Mẹ chẳng có quan hệ gì với ông ta cả." Quyền Linh nói dứt khoát rồi quay mặt sang hướng khác.