"Tôi không muốn biết, anh xéo ra ngoài mau. Điếc à?" Hoắc Vi Vũ tái mặt quát ầm lên, nắm đấm siết thật chặt.
Tô Bồi Ân ngoáy tai: "Cô bảo ra mà tôi ra luôn thì mặt mũi tôi để vào đâu?"
Y bước vào, đặt lọ sữa tắm lại bên cạnh cô.
Hoắc Vi Vũ sợ hãi cầm khăn tắm che mình, chau mày lại.
Cô chẳng làm gì được y cả, chỉ biết nghiến răng nghiến lợi mà thôi.
"Cỡ B mà che làm gì không biết? Ngực tôi còn to hơn ngực cô, tôi tự ngắm mình còn hơn chán." Tô Bồi Ân nói với vẻ chê bai.
"Xéo ra mau." Hoắc Vi Vũ chẳng muốn nói gì với y hết.
"Tôi mà ra ngoài bây giờ thì sẽ không nói bí mật mà cô đang rất quan tâm cho cô biết đâu." Tô Bồi Ân liếc cô rồi nói.
Hoắc Vi Vũ nhếch miệng nhìn y chằm chằm đầy phòng bị, chẳng nói chẳng rằng.
Tô Bồi Ân ngồi trên bồn tắm, hắt nước vào mặt cô.
Cô biết ngay y chẳng có bí mật hay ho gì mà.
"Anh mau cút đi cho tôi!" Hoắc Vi Vũ điên tiết quát.