Hoắc Vi Vũ đứng đờ người tại chỗ. Vẻ mặt bi thương của Cố Hạo Đình cứ in mãi trong tâm trí cô.
Chính vì EQ quá thấp nên cô mới không được người ta quý mến, yêu thích. Phải làm sao bây giờ? Có thuốc chữa hay không? Nếu EQ của cô cao lên một chút thì có lẽ cô và Cố Hạo Đình đã chẳng đi tới bước đường này.
Hoắc Vi Vũ ngẩng đầu nhìn bầu trời Linh Đô xanh thẳm, nuốt cạn dòng nước mắt đắng chát vào tận đáy lòng.
Bây giờ cô đã hiểu rồi. Không yêu… không thích… tất cả chỉ là dối lòng mà thôi. Chỉ cần hắn gặp chuyện, cô vẫn sẽ lo âu, vẫn sẽ nôn nóng. Mặc dù cô đã chẳng còn tư cách để mà lo âu hay nôn nóng nữa
Phải đến lúc nào mới thôi vấn vương tơ lòng đây? Cô không muốn yêu thương để rồi phải tiếp tục đau khổ như thế này nữa.
Mãi một lúc lâu sau, Hoắc Vi Vũ mới dằn cảm xúc xuống rồi quay về phòng.